Ngón tay anh thon dài, động tác không nhanh không chậm. Theo từng chiếc cúc được cởi bỏ, xương quai xanh, cơ ngực, eo bụng… tất cả lộ ra dưới ánh lửa nhảy nhót, trên da vẫn còn vương những vệt nước chưa khô, phập phồng khe khẽ theo nhịp thở của anh.
Tôi đứng chôn chân tại chỗ nhìn ngắm, quên cả ngồi xuống, quên cả thở. Lục Chỉ vẫn luôn rũ mắt, tập trung vào động tác cởi cúc áo của mình, nhưng tôi khẳng định, anh chắc chắn cảm nhận được ánh mắt không chút kiêng dè của tôi.
Khi chiếc cúc cuối cùng bung ra, anh cởi chiếc áo sơ mi ướt đẫm xuống, vắt bên cạnh áo vest.
Thân trên tráng kiện của anh hoàn toàn phơi bày trong tầm mắt tôi. Từng thớ cơ rõ ràng, vai rộng eo thon. Anh cầm cốc nước uống một ngụm, nhưng vẫn không nhìn tôi, vành tai dường như đỏ hơn ban nãy một chút.
"Được chưa?"
Lúc này tôi mới hoàn hồn, ngồi xuống bên cạnh anh.
"Ưm."
Tôi cảm thấy má mình đang nóng lên, không biết là do lửa nướng, hay là do bữa tiệc thị giác ban nãy.
11
Tôi bưng cốc nước, cuối cùng không nhịn được, nghiêng đầu nhìn anh.
"Tại sao anh lại đến đây?"
Ánh mắt Lục Chỉ rơi trên mặt tôi, trong đáy mắt không nhìn ra cảm xúc.
"Tôi nhận được dự báo thời tiết, điện thoại cô lại tắt máy."
Câu trả lời này rất phù hợp với phong cách nhất quán của anh.
Tôi đón lấy ánh mắt anh: "Hồi đi học ở Berlin, em đã có kinh nghiệm khảo sát trong núi một mình nhiều lần rồi."
Anh lẳng lặng nhìn tôi, im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-luot-qua-dong-bang/5045679/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.