Ly pha lê thủy tinh được làm thủ công vô cùng tinh xảo, có thể thấy thành ly màu trắng tựa bông tuyết, thật sự là xinh đẹp. Chỉ là dù xinh đẹp, nó cũng chỉ là một cái ly đựng sữa bò mà thôi, sữa bò có màu trắng ở bên trong cũng sẽ không thay đổi thành mỹ vị mê người. “Rượu, rượu, tớ muốn uốnguống rượu, không phải sữa bò!” Hướng Vãn Vãn cực kì không vui gây ồn ào, phụng phịu đem khuôn mặt nhỏ phồng lên,vừa trắng vừa mềm, giống như cái bánh bao, làm người ta không kiềm chế được muốn đưa tay đến xoa bóp.
Trong lòng Tô Thanh cũng có ý nghĩ đó, liền duỗi tay sờ mặt bánh bao kia, đem Hướng Vãn Vãn không chút phản kháng để ở trong lòng, không chút để ý nói: “Nơi này chỉ có sữa bò, uống hay không uống.” Hướng Vãn Vãn không phục, nói: “Nơi này là quán bar, sao lại chỉ có sữa bò? Tớ muốn uống cái loại mà các cậu uống, gọi là Whiskey gì gì đó, không muốn uống sữa bò.” Hơn hai mươi năm uống sữa bò lớn lên, cô cảm thấy trên người mình đều có một cỗ mùi vị của sữa.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.