Hướng Vãn Vãn vẽ bức tranh này không to, chỉ tốn 5 giờ để hoàn thành, đặt ở trước mắt mọi người là một bức tranh màu sắc đầy đủ, hết sức ấm áp động lòng người cảu chậu hoa cúc non.
Đối với màu sắc cô hết sức nhạy bén, làm cho những nét vẽ của cô hết sức sống động, bản vẽ đậm nhạt đúng chỗ thật là vừa đúng lúc, màu sắc phong phú, khắp nơi để lộ ra hơi thở mạnh mẽ năng động.
Lục Tử Khiêm làm cơm tối xong kêu cô đi ăn cơm, Vãn Vãn thấy anh cặp mắt sáng ngời lên, nói: " Em vừa mới vẽ tranh xong, anh nhìn một chút đi?"
Lục Tử Khiêm vui vẻ, anh đi tới, đứng ở sau lưng cô, giương mắt nhìn lên, sau đó không nhịn được mắt sáng lên.
Mà, anh không hề biết gì về hội họa, nhưng lại có thể thưởng thức, hơn nữa cảm thụ tình cảm trong bức vẽ.
Vãn Vãn vẽ bức tranh này, đầu tiên nhìn thấy, chú ý tới không phải đóa hoa xinh đẹp mềm mại kia, mà là những dải ánh sáng. Ánh sáng sáng ngời, giống như ngày xuân đua nhau xuất hiện, hết sức ôn nhu mềm mại nằm trên bản vẽ, trong nháy mắt làm cho bức vẽ này tăng rất nhiều sắc, nhìn bức vẽ như đang sáng lên vậy.
"....Em vẽ đẹp lắm, mặc dù anh không hiểu hội họa, nhưng từ bên trong cảm giác được mùi vị ánh mặt trời, giống như là phơi nắng ngày xuân, để cho người cảm thấy hết sức thoải mái. Anh cảm thấy là bắc vẽ tốt, có thể để cho người cảm giác được hai chữ ấm áp. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vua-nhat-lai-vua-ngot/1275240/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.