Ai cũng có một đam mê, một sở thích riêng, luôn làm mọi thứ để chạy theo đam mê của bản thân. Luôn ước mơ, luôn hoài bão, chỉ mong một ngày thực hiện được mơ ước ấy. Để rồi khi theo đuổi được đam mê, bỗng một ngày nhìn lại đoạn đường đã đi, bỗng thấy sự cố gắng không ngừng của bản thân. Nhân vật chính có một niềm đam mê với bóng rổ, môn thể thao được nhiều người yêu thích. Nhân vật chính - Rukawa - có thể buông bỏ bất cứ cái gì, chỉ có bóng rổ mà thôi.
Màn đêm buông xuống, không gian tĩnh mịch yên lặng, đoàn tàu cuối cùng đang xuyên qua ngã tư đường. Ngồi trên tàu ngắm cảnh vật bên ngoài cứ từ từ chầm chậm lướt qua rồi mất hút, hòa vào bóng đêm thăm thẳm. Thời gian ở lúc này đan xen khoảnh khắc nào xa trong quá khứ. Cô nhớ anh, nhớ người con trai cô từng rất thương, yêu hết mực nhưng rồi lại phải xa nhau.
Đoàn tàu cuối cùng kia đã gợi về quá khứ năm nào, gợi về hình ảnh một chàng trai có cùng sở thích với nhân vật chính, gợi về những kỉ niệm xưa đầy hạnh phúc. Quá khứ của Rukawa chắc hẳn đầy hạnh phúc, nhiều niềm vui nhưng cũng xen vào những điều không hay, vì vậy trên chuyến tàu này cô mới nhớ kĩ đến vậy.