Sở Thần, từ nhỏ đến năm mười hai tuổi, hắn luôn bị nhốt vào cũi sắt, chịu những đòn roi, tra tấn dã man, đày đọa cơ thể hắn, hắn chỉ là đứa trẻ sao lại đối xử với hắn độc ác như thế. Kẻ độc ác đó, không ai khác, lại chính là người sinh ra hắn, mẹ hắn. Không hiểu đầu óc bà ta bị gì, có lẽ vì quá căm giận người đã bỏ rơi bà- cha hắn nhưng sao lại có thể đối xử với con mình như vậy. Thật quá tàn nhẫn.
Năm mười ba tuổi, bà ta mời người về dạy hắn tất cả mọi thứ, muốn hắn trở thành một con búp bê hoàn hảo. Và điều cuối cùng hắn được học là làm tình, bà ta muốn hắn học thứ đó để phục vụ cho nhu cầu kinh luân hãi lí của bà ta. Người đàn bà này thật đáng kinh tởm, bà ta không có quyền để làm mẹ của hắn. Không thể chịu đựng được nữa, hắn muốn tất cả chấm dứt, hắn đã tự tay đặt dấu chấm hết cho mười lăm năm ghê tởm ấy, đâm chết người đàn bà ấy, thiêu rụi mọi thứ, chôn vùi tất cả trong biển lửa, thân thể hắn dần bị lửa ăn mòn. Tưởng rằng hắn sẽ được giải thoát, nào ngờ hắn xuyên không thành đứa trẻ năm tuổi. Ở đây cuộc đời hắn cũng chẳng khá hơn là mấy.