“Ưm…ưm….ư….”
Ban ngày dầm nước làm cho Mạc U nửa đêm bị sốt. Y cảm thấy cả người lúc nóng lúc lạnh, đầu thìđau như búa bổ, toàn thân vô lực chỉ có thể nằm yên thấp giọng rên rỉ.
Khó chịu quá, chui rúc vào tấm vải rách lởm chởm, tự dưng Mạc U có chút xúc động muốn khóc. Quay sang muốn ôm Cẩu đầu thì không thấy nóđâu cả, sự côđộc quen thuộc lại bủa vây. Y thật sự rất mệt mỏi, nước mắt cứ thế tuôn trào khỏi khóe mắt “Phụ thân… mẫu thân… con..rất nhớ hai người.”
Mạc U bắt đầu mê sảng, trong cơn mơ màng dường như y thấy một nam nhân cao lớn bước đến bên cạnh y, sau đó dịu dàng đặt tay lên trán y. Xúc cảm lành lạnh khiến Mạc U thoải mái, vô thức dùng trán cọ cọ lên lòng bàn tay của hắn. Hơi thởôn nhu này cảm giác thật giống như phụ thân vậy. Mạc U không nhìn thấy rõ mặt người đó, nhưng đôi mắt bạc sáng lấp lánh của hắn lại khắc sâu vào tâm trí y, chưa bao giờ y được thấy đôi mắt nào xinh đẹp như thế.
Cảm giác hắn muốn rời đi, Mạc U yếu ớt ôm chầm lấy thắt lưng của hắn, nức nở:
“Phụ thân, đừng bỏ lại con,.Hức … U U sẽ ngoan ngoãn, hức….U U không cần đồ chơi của biểu ca nữa, phụ thân đừng đi mà…. Oaaaa….!”
“Ta không đi, U U ngoan, để ta đi nhúng khăn.”
“Lừa người… hức… lúc trước người cũng nói sẽ không bỏ lại con nhưng cuối cùng hai người vẫn đi… hức… phụ thân cho con đi theo người được không? Đừng bỏ lại con một mình….”Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-rang-buoc/172329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.