Khi Mạc U thức dậy thì trời đã sáng trưng, dụi mắt nhìn xung quanh, y vô cùng ngạc nhiên, trước mặt y là một nơi hoàn toàn xa lạ, chính xác mà nói thì y đang ở trong một ngôi nhà cây nhỏ, giường cây, bàn cây, trên trần nhà cũng phủđầy lá cây, trong lúc Mạc U đang tự hỏi mình đang ở nơi nào thì Sở Thần bưng một thau nước vén màn bước vào.
“Ngốc, rửa mặt rồi ăn cơm trưa.” Nói xong liền cầm khăn vắt nước cúi người lau mặt cho y.
Thoải mái híp mắt lại, Mạc U ngoan ngoãn để yên Sở Thần làn việc, chợt nhớ ra hắn vừa mới nói gì thì tròn mắt hỏi lại
“Cơm trưa?”
“Đúng vậy, heo lười.” Tỉ mỉ lau mặt cho y xong, Sở Thần cười cười nhéo mũi y một cái.
“Ta mới không lười, tại… tại…” bụm mũi ủy khuất trừng Sở Thần, bỗng những hình ảnh đêm qua ồạt ùa về làm y đỏ mặt lắp ba lắp bắp không dám nói tiếp.
“Ha ha ha ha.” Sở Thần nhìn bộ dạng của y, phì cười. “Ngốc, ra ngoài ăn cơm thôi.”
Mạc U bị hắn cười cho xấu hổ, cúi gầm mặt leo xuống giường theo sau Sở Thần ra ngoài.
Ngồi xuống một gốc cây, Mạc U nhận lấy chén cơm từ tay Sở Thần, đảo mắt nhìn quanh một vòng, nhịn không được hỏi:
“Thần, đây làđâu vậy?”
“Đây là khúc rừng sâu lần trước ta đưa ngươi đến hái quả, có nhớ không, căn chòi cây kia là chỗ dừng chân của ta mỗi khi đi săn.” Xé một cái đùi chim sẻ nướng đặt vào chén Mạc U, Sở Thần chậm rãi giải thích, “Ăn thử chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-rang-buoc/172341/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.