“Ngươi là ai? Sao ngươi lại ởđây? Chúng ta từng gặp nhau rồi à?” Vừa ngồi xuống lớp rơm, ngay lập tức Mạc U đã hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vệt hồng vẫn chưa phai.
“Sở Thần.”
“Hở?”
“Ta tên là Sở Thần.” Sở Thần khẽ cười, nhìn vào mắt y, cốýđè thấp giọng ra vẻái muội nói tiếp: “Chúng ta đã ngủ chung, tắm chung hơn tháng nay, ngươi nói xem hai ta như vậy có gọi là quen biết nhau hay không?”
Một lần nữa đối diện với cặp mắt kia, Mạc U bối rối quay đầu đi, nhưng khi nghe tới câu sau của hắn, y đỏ chín mặt vội vàng phản bác:
“Nói bậy!! Ta… ta… chưa… từng gặp ngươi, sao có thể… như vậy.”
“Định chối bỏà? Ưm xem nào… Trên vai trái ngươi có một vết sẹo hình chữ thập nhỏ, bên eo phải có hai chấm tròn nhỏ màu son, còn ở dưới mông…Ưmmmmm” Sở Thần mặt không đổi sắc ung dung nói ra những bằng chứng chứng minh lời nói của mình, nhưng chưa kịp nói hết câu thìđã bị một bàn tay nhỏ nhắn bịt chặt miệng lại.
“Ngươi…đừng nói nữa.” Không hiểu tại sao người nọ lại biết những đặc điểm trên cơ thể y, càng nghe mặt càng nóng lên, Mạc U vội vã chồm tới chặn miệng hắn lại, không cho hắn tiếp tục “Sao ngươi… lại biết?”
Rõ ràng y chưa bao giờ gặp hắn chứđừng nói chi đến việc tiếp xúc với hắn, nhưng sao người nọ lại có thể kể ra những đặc điểm kia. Hơn một tháng nay, y không hề bước chân ra khỏi khu rừng này, bên cạnh y chỉ có Lạc Ô thỉnh thoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-rang-buoc/172332/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.