“Aaa —”
“Tha … tha cho ta …ta biết lỗi rồi…A…”
Trong góc khuất của khu rừng già hoang vu lũ lượt vang lên những tiếng kêu gào đầy đau đớn.
Thiếu niên tóc dài quăng khúc gỗ loang lổ máu tanh trong tay xuống mặt đất, mỉm cười nhìn đám người đang nằm la liệt trước mặt. Dưới ánh chiều tà, gương mặt thiếu niên kia càng tăng thêm vẻ yêu mị.
“Tiểu Ưng không phải là người các ngươi muốn đánh làđánh, hiểu chưa?”
Ba thiếu niên nằm gục trên mặt đất nghe thấy lời hắn nói thì cơ thể bất giác run rẩy. Mặc dù hắn luôn tươi cười, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy rợn người. Tất cảđều tại con nhỏ Hoa Hoa kia, nếu không vì mấy khối bạc của ả bọn họ cũng không thê thảm như vậy. Một tên cao to lực lưỡng giờ phút này mặt mũi bầm dập, gắng gượng nhổm người dậy cuống quít cam đoan với thiếu niên kia:
“Hiểu, hiểu, bọn ta sau này tuyệt không dám đụng vào y nữa, nếu ngươi không tin bọn ta có thể thề….”
“Được rồi, chuyện này dừng ởđây, còn nữa ta hy vọng sẽ không có người thứ năm biết về cuộc gặp gỡ này.”
Bỏ lại một câu như vậy, Sở Thiên quay người bước đi để lại phía sau ba kẻ mừng ngưđiên vìđã thoát nạn.
Đúng vậy, thiếu niên kia chính là Sở Thiên. Mười bảy tuổi, Sở Thiên dường nhưđã lột xác, không còn xinh đẹp âm nhu như khi còn bé, thay vào đó là những đường nét tuấn lãng. Thân mình cao ngất,thon dài, ngũ quan tinh xảo nhưng không thiếu nét dương cương, mái tóc đen dài tới eo tùy tiện buộc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-rang-buoc/1641435/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.