Truyện Công Chúa là truyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, ngược. Truyện xoay quanh những dòng tộc trong hoàng cung, và nhân vật chính ở đây là Tố Bình An. Năm Minh Tuệ thứ ba, Thừa Tướng Tố Nham tạo phản, lật đổ triều đình cũ, lên ngôi vua lấy hiệu là Chính Nhân. Chính Nhân đế tổng cộng có hai người thê thiếp. Thê tử của hắn là Doãn thị một năm trước đã bị bệnh mà qua đời. Hiện nay đưa thiếp là Vương thị lên làm chính thất, cũng nghiễm nhiên trở thành tân hoàng hậu.
Nàng là Tố Bình An, trưởng nữ của hắn do người vợ đã mất sinh ra. Còn một người con gái nữa tên là Tố Cẩm Anh, do hoàng hậu hiện nay sinh ra. Ngày đó trước cổng hoàng cung, một đám người bao gồm phế đế, hậu cung và hoàng tử, công chúa đều bị đem trói lại. Bắt quỳ dưới trướng tân đế, trước mặt văn võ bá quan và dân chúng. Chính Nhân đế phất tay, ra hiệu cho thái giám tuyên chỉ phế truất.
Một kẻ là Phế thế tửử vừa bị truất ngôi, người kia vốn dĩ là phế công chúa của đương triều vừa đảo chính. Hai kẻ phế nhân gặp nhau, có lẽ là điều ngu ngốc nhất. Thế nhưng Bình An trưởng công chúa chỉ cười nhạt, phế nhân với phế nhân, chẳng phải quá sức tương hợp đó sao?