Giọng nói vừa dứt, hai người cúi đầu về phía nhau. Từ bây giờ, Lục Mẫn là phu quân của nàng, là chỗ dựa của nàng. Tống Bình An biết, để đứng bên chàng, sẽ là cả một đời khó khăn. Thậm chí đổi cả mạng sống. Nhưng là nàng, bây giờ nguyện ý. Lục Mẫn giống như lửa, còn nàng thì chỉ như một con thiêu thân. Lao đầu vào, không có lối thoát. Cuộc hôn nhân này là nàng vô sỉ, nhân lúc người ta gặp khó khăn mà cướp được. Nhưng kẻ xấu thường sống lâu sao? Sau đó chết có đau đớn thế nào, ai mà biết được. Nên nàng cược cả kiếp này cho chàng.
Nô tài đã chạy ra tới cửa, đốt pháo hỷ ầm một vùng trời. Lại khác hẳn với không khí yên lặng bên trong.
“ Đưa vào...”
Hai chữ “ động phòng “ còn chưa dứt. Đã thấy bên ngoài láo nháo, ra là người trong hoàng cung tới. Chỉ thấy dẫn đầu là Chu công công, kẻ hầu thân cận bên cạnh Chính Nhân đế. Sau đó còn một vài tì nữ, mặt mũi sáng sủa, đi đằng sau mang theo lễ vật. Xem ra lão cha của nàng cũng biết, trong lòng Tống Bình An rủa thầm hai tiếng. Chí ít cũng phải để nàng động phòng rồi hãy tới. Lục Mẫn thì lại có phần căng thẳng, tiếng nói này, kẻ trước mặt này là kẻ đã đọc thánh chỉ. Tuyên cáo với bàn dân thiên hạ, xử tử cha chàng . Tiếng nói vẫn ám ảnh Lục Mẫn, hắn thực ra, cũng từng phục vụ bên cạnh cha chàng. Vậy mà dậu đổ thì bìm leo, đế vương thất thế, một tên nô tài nho nhỏ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua/34575/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.