Nếu bạn không bay được thì hãy chạy, nếu không chạy được thì hãy đi, không đi được thì hãy bò, không bò được thì hãy ngồi xe lăn để lăn từng bánh một. Miễn là hãy đi về phía trước đừng bỏ cuộc. Mỗi bước đi là một thử thách cuộc đời, cứ tiến tới đừng lùi lại dù là một bước. Lùi lại một bước thôi ta có thể đánh rơi thậm chí đánh mất đi điều quý giá nhất đời mình. Dù bệnh tật ốm đau cũng không nên nản lòng sẽ làm bệnh càng thêm bệnh. Hãy cười mỗi ngày nghĩ về những kí ức đẹp truớc kia mà sống.
Cuộc đời An An cũng vậy, sự nghiệp đang trên đà phát triển thì cô phát hiện ra mình mắc bệnh hiểm nghèo. Cô đã rất sốc khi nghe tin mình bị ung thư giai đoạn cuối. Cô tự trách mình đã không lo tốt cho bản thân để giờ phải bị như vậy. Vì là giai đoạn cuối nên bệnh đã biến chứng, khiến cô đau đớn không thốt được lên lời. Vì yêu công việc nên cô uống thuốc giảm đau để làm tốt công việc của mình. Nhưng thuốc giảm đau chỉ có tác dụng một thời gian, dần rồi cô dùng thuốc không còn tác dụng nữa. Cô tự hỏi chẳng lẽ cuộc đời của cô ngắn ngủi vậy sao. Cô chỉ mới bắt đầu thực hiện ước mơ của mình thôi mà.