Khi thức dậy thì đến giờ cơm, thật sự đôi lúc An An cảm hấy bản thân như một cái đồng hồ sinh học, giờ giấc rất ổn định. Người kia vẫn đang làm việc, vô lý hết sức mà, có phòng mà tối ngày cứ sang đây, anh ba Trần Kha thì hết sức vui vẻ, một mình một cõi a, ahihi,….
- Xin nhanh chóng đến phòng ăn, giờ cơm đến rồi! Em sắp chết đói, các anh chị làm ơn mà xuống đi, em đói đói, đói lắm, aaaaa!
Loa thông báo vang lên tiếng nói Trần Dương, nghe mà hết sức mủi lòng, An An mỉm cười vào phòng vệ sinh cá nhân xong kéo Hàn Cảnh xuống nhà.
- Em đói bụng, xuống nào anh!
Người nào đó hết sức ngoan ngoan, đồng thời tranh thủ hôn lên má cô, sau đó nắm chặt tay An An dẫn xuống nhà. Cô chính là hốt hoảng, ơ ơ, thế này thì mọi người sẽ biết, cô chưa muốn công bố. Vì vậy, An An kéo Hàn Cảnh lại nhỏ giọng
- Đang trong nhà mà anh, buồng tay em ra đi.
- Sau chuyện sáng nay, anh muốn công khai quan hệ anh và em, cho những kẻ khác chết tâm!
- Chúng mình vừa tìm hiểu nhau không bao lâu, để một thời gian nữa được không anh?
- …..
- Với lại bây giờ mà công khai xong thì anh phải dọn đi nơi khác, ba và các anh em của em sẽ đề phòng anh.
- Haiz….
An An không phải không muốn công khai, nhưng chuyện tình cảm, khi chưa thật sự bền vững, chỉ cũng gió nhẹ cũng có thể tan vỡ. Đó cũng là lí do của những người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-mot-doi/1850672/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.