An An bởi hình ảnh quá mức nóng bỏng mà tối về cô mất ngủ….. anh ba thật là, ai lại ăn mặc như vậy, dù cô thi thoảng đi bơi, nhưng ba mẹ luôn dẫn đến khu riêng biệt nam và nữ…. cô chính là chưa từng nhìn thấy ai vừa tắm xong, tóc thì ướt, người còn đầy nước, quấn mỗi cái khăn bé xíu, lại hớn hở đi lại tự nhiên như thế…. Trời ơi, đó là khăn lau mặt của cô, cô mua loại hơi to một chút để khi treo lên không bị rớt… Anh ba phải không, dám lấy đồ của cô xài tự nhiên như vậy, còn…. Khăn đó làm sao mà sử dụng để lau mặt nữa đây,….người nào đó hoàn toàn quên mất trước đó nhìn thấy Hản Cảnh sắp cởi thứ tiếp theo, đồng thời quên luôn hình ảnh nóng bỏng, chỉ còn mỗi ý nghĩ phải xử lý cho ra trò ….. ai bảo hình ảnh sau mát mẻ hơn….
Sáng hôm sau An An mắt cú mèo thức dậy chuẩn bị đồ ăn sáng, cô ngạc nhiên thấy em út cũng mất ngủ,
- Trần Dương, em tối qua không ngủ được à?
- Anh ba giành giường của em, chị, em thật là khổ mà! Nói rồi ôm chầm lấy cô làm nũng, không ai không biết An An rất cưng chiều út cưng này.
Cô nhướng mắt nhìn người đang thong thả bước xuống nhà, thù mới nợ củ, có nên tính một lần vào buổi ăn sáng này không ta. Trần Kha đang rất vui vẻ, nghe Trần Dương kể tội, lại nhìn thấy ánh mắt em gái, anh cảm thấy chuyến này khó lành, vội vàng đính chính,
- Em đừng nghe Trần Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-mot-doi/23633/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.