Ra khỏi rạp Hàn Cảnh vẫn nắm tay dắt cô theo anh đến bãi giữ xe, không đồng ý cho An An lên phía trước đợi, anh chính là sợ anh vừa buông tay cô ra, có người bỏ của chạy lấy người, gọi taxi, đi về luôn rồi không ngó ngàng gì đến anh. Như vậy công sức từ sáng đến bây giờ chẳng những đổ song đổ biển mà còn khó khăn vạn lần cho ngày sau.
Xe cứ thế chạy trên đường, An An cảm thấy đường này không phải về nhà, cô không khỏi hoang mang, liếc nhìn người bên cạnh thấp giọng,
- Chúng ta đi đâu vậy anh?
- Đi ăn chút gì, em đói rồi mà, lúc nãy em ăn không bao nhiêu.
- Lần sau làm gì nói với em trước!
Cô đang trong vòng nguy hiểm, nhưng không có nghĩa muốn làm gì thì làm, với lại cô đã nhận lời đâu, lát về nhà, từ nay về sau cô không tin là anh vẫn bắt được cô. Đến nhà hàng, anh lái xe xuống khu vực đỗ xe, lúc bấy giờ quay sang kéo cô lại gần thấp giọng,
- Xin lỗi em, anh lúc xem phim có nói nhưng quên nhắc lại, mình đi ăn chút gì nha, anh đói quá.
An An im lặng, đã đến nơi, xe cũng đã gởi, cô không đồng ý được không, hừ, nhưng mà cô vừa có thái độ giận dỗi ai kia liền vội vàng vuốt lưng cô. An An không sao thoát được, một lúc su thấy cô bình thường anh lại cắn nhẹ tai cô thì thầm “Không giận anh nữa nhé, lúc nào ý kiến của em anh cũng chú ý!”.
- Đi ăn cơm, em đói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-mot-doi/23639/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.