

Giang Diệu Dã đang cãi nhau với bố anh ấy.
Trong phòng khách, mảnh kính văng tứ tung.
Khắp sàn nhà bừa bộn.
Chú Giang che chở mẹ tôi ở sau lưng.
Tôi chẳng có ai bảo vệ, chỉ đành ôm đầu, úp mặt vào tường co ro trong góc.
Run lẩy bẩy.
Cầu nguyện Giang Diệu Dã tuyệt đối đừng nhìn thấy tôi.
Kết quả giây tiếp theo anh ấy đã chỉ tay vào mặt tôi: "Ông mà dám đưa đứa con hoang này vào nhà, tôi bóp c.h.ế.t nó ngay!"
Tôi càng cố trốn kỹ hơn.
Giương đôi mắt tội nghiệp nhìn về phía mẹ đầy mong đợi.
Cứ nhất thiết phải gả vào hào môn sao?
Người anh trai kế này thật đáng sợ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.