8
Tôi cứ đinh ninh mình vớ được một gia sư miễn phí.
Kết quả Giang Diệu Dã nằm ườn trên bệ cửa sổ ngủ khò khò.
Tôi thật sự nghĩ không thông.
Người có đầu óc thông minh như Giang Diệu Dã mà tại sao lại tự buông thả bản thân như vậy chứ? Nghe nói sau khi tốt nghiệp cấp ba, anh ấy đã thi đỗ đại học A.
Nhưng đỗ xong rồi thì anh ấy lại không đi học.
Anh ấy Làm thủ tục bảo lưu, ngày nào cũng đàn đúm với đám bạn xấu.
Không phải đ.á.n.h nhau ẩu đả thì cũng là đi đêm không về.
Nếu tôi mà thi đỗ đại học A, chắc nằm mơ cũng cười tỉnh mất.
Tiếng cười ngô nghê của tôi làm Giang Diệu Dã thức giấc.
Anh tặc lưỡi: "Làm bài xong chưa mà bắt đầu lên cơn điên đấy."
Thấy bộ dạng tôi muốn nói lại thôi, Giang Diệu Dã hít sâu một hơi rồi cam chịu đứng dậy, ngồi xuống trước bàn học của tôi.
"Chỗ nào không hiểu——"
Đập vào mắt là cả trang giấy bị gạch đỏ chóe, không đúng câu nào.
"La Niệm Niệm! Mày dùng chân làm bài đấy à!"
Giấc mộng đại học A tan vỡ.
Giang Diệu Dã lôi tôi qua, nén cơn giận, giảng giải từng chữ một cho tôi nghe từ đầu.
"Đến bước này rồi thì phải ốp công thức vào, biết dùng công thức nào không?"
Tôi mím chặt môi.
"Nói chuyện, đừng có giả ngu."
"Anh, em không hiểu bài."
"..."
"Ba cái này lấy tập hợp, sau đó có thể rút ra kết luận..."
Tôi chăm chỉ học cả buổi chiều, cuối cùng cũng giảm tỉ lệ làm sai xuống còn 70%.
Giang Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-oi-sao-anh-lai-the/5076067/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.