Yêu ngay từ lần đầu gặp anh, cái này, có phải là quá nhanh chóng rồi không? Cô không biết, cô chỉ thấy luyến tiếc một đêm hoan ái nhiệt tình của hai người. Lương Kỳ Gia cô vì trót ngu ngốc mà trao thân cho Trạm Diệc Kì. Không vì lí do gì, chỉ đơn giản là trong tim có chút rung động. Một đêm triền miên cùng anh, kết quả là "nhặt" được một đứa bé. Có điều, người đàn ông cùng cô ân ái từ tối hôm đó đã bỏ chạy mất dạng từ bao giờ.
Người đàn ông đó là ai? Cô không biết! Một đêm cuồng nhiệt, ngày hôm sau người đã bốc hơi mất tăm, trong lòng Lương Kỳ Gia cô không khỏi dâng lên một chút cảm giác mất mát. Gặp lại Trạm Diệc Kì là điều chưa bao giờ Lương Kỳ Gia nghĩ tới. Cứ ngỡ là người qua đường chạm mặt, không ngờ lại cùng nhau chung đụng đến hết đời. Tình yêu cứ thế nảy mở từ bao giờ. Đứa bé trong bụng cô chính là thiên sứ nhỏ xinh đẹp mở lối cho hai tâm hồn.
Mũi tên tình yêu gắn kết anh và cô, sợi dây tơ hồng buộc chặt hai trái tim lại cùng một chỗ. Người tình một đêm kia, nghiễm nhiên lại trở thành người bạn đồng hành song bước đến cuối đời. Kì diệu như vậy, dường như đó chính là định mệnh.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.