🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiều mưa.



Qua mấy ngày oi bức, giọt mưa bất chợt, vội vã rơi,… tầm tã.



Chiếc ô cô quạnh để hạt nước làm đau…



Lạc Thiên ngồi bên hiên nhà, tiếp đến là búp bê con trai, nó chờ cô dâu của nó,cùng anh. Có một mảnh giấy kẹp sau lưng, là «



Anh xin lỗi!



».



Mưa vẫn vô tình, giá lạnh.



Chiều hôm sau, bão.



Tiếng gió rít, đẩy chiếc cổng mở rộng hơn.



Chớp đằng đông, búp bê kiên trì mong ngóng.



Lạc Thiên hỏi nó có mệt.



Im lặng là không.



Chiều tiếp, nắng trở lại.



Mây trắng nhởn nhơ.



Giao mùa.



Còn đó hai chiếc bóng.



Trơ trọi.



- Em đẹp lắm!



Em từng yêu cầu anh phải khen mình đẹp trước mặt khách khứa ở buổi tiệc đầutiên, khi đôi tay nhỏ đặt trên lòng bàn tay anh, khi chúng ta chẳng có bất kìmối quan tâm nào đến nhau. Anh đã không nói. Cho đến tận bây giờ anh mới tườngtận vẻ đẹp đó, có là muộn màng? Em sẽ chẳng quay lại đâu, anh biết mình đánhmất nhưng sao còn mãi ngồi đây.



Lạc Thiên rầu rĩ ngày qua ngày tìm trong miền kí ức, động lực nào cho anh dũngkhí đặt đôi chân hướng về cô. Anh chẳng thể, anh không dám, anh hoang mang, anhlẩn tránh, anh từ bỏ, anh đấu tranh, anh đối mặt, anh gặm nhấm, anh mơ… mơtrong giấc mơ êm đềm như ngày cô đến.



Níu kéo. Chính xác là níu kéo, kẻ tham lam níu kéo lại tình yêu, cũng ích kỉchà đạp lên nó để rồi mới phát hiện ra tình yêu cao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-la-vo/2698001/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Ơi Là Vợ!
Chương 14: Yêu dấu quay về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.