Hiện tại là 9 giờ 14 phút và tôi vừa mới ngủ dậy.
Căn nhà số 888 trên đường Cừ Nguyên đã được xây lại với nhiều phòng ngủ hơn vìchúng tôi thường hay tổ chức những buổi tiệc thân mật nho nhỏ.
- Dậy đi mấy đồng chí!
Tôi gọi từng người một, nhân dịp sinh nhật lần thứ hai lăm của vợ, đêm quachúng tôi cùng bạn bè tụ tập uống không ít và say bí tỉ.
- Các con dậy đi nào!
Đám trẻ con nằm cong co thật đáng yêu, đứa bị coi làm gối ôm, đứa nằm úp người,nước miếng chảy tùm lum, có lẽ chúng có những giấc mơ rất đẹp.
Tôi vỗ má từng bé một, thằng cu lớn nhất nằm ngoài là Lạc Thịnh, cháu đã họclớp một rồi đấy, đó là con trai của Lạc Trung và chị dâu. Nhóc tì xinh xắn nàylà Thư Oanh, con của Triệu Đông Kỳ và Nhược Lam, nhìn bé dễ thương hệt như mẹbé hồi nhỏ vậy, bé ngoan lắm, rất ít khi nhõng nhẽo.
Hai bé cún sinh đôi mập mạp kia là tiểu quỷ nhà Gia Minh, chúng ngộ nghĩnh"kinh khủng", đáng yêu hơn nhóc Tom hàng xóm nhiều. Mà Tom cũng đãmười một tuổi rồi còn gì, mỗi lần nhìn thấy tôi nó lại lấy tay che má.
À, cậu nhóc nằm ngủ ngoan nhất chính là Thiên Trường, được bảy tuổi. Dương Mẫnvà Trần Hùng sau khi sang nước ngoài phát triển sự nghiệp một thời gian về nướcvà kết hôn cũng đã có một cô công chúa, bé theo tôi lắm, cũng phải thôi, tôi làcha đỡ đầu của bé mà. Nhìn chung Lạc Thiên tôi thì có đứa trẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-la-vo/2698002/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.