Ô Long Thành là một tòa thành nhỏ nằm cách kinh đô khoảng mười ngày đường.Tuy không phải giàu có gì nhưng đa phần cuộc sống cũng coi như sung túc,ngày ngày đều yên ổn trôi qua.Ngoại trừ thỉnh thoảng thấy vài tên ăn cắp vặt thì cũng không có tệ nạn gì tới ám tòa thành này.
Thế nhưng ít ai biết Ô Long Thành cũng từng có một thời nổi danh xa gần.Được rất nhiều võ lâm hào kiệt ghé qua,thậm chí hoàng thượng cũng cử người tới mua vũ khí trong thành.Tiếc là vật cực tất phản,sau khi xuống dốc thì những gì còn lại chỉ là cái bóng xác xơ của quá khứ.
Mà nếu chỉ có cái bóng xác xơ thôi thì cũng bỏ qua đi,đằng này lại còn khóc lóc gào rú cả đêm.Người trong thành không ai không biết trang viên nhà họ Đông Phương có ma,thế nhưng âm khí ở nơi đó quá nặng.Bao nhiêu thầy pháp cao tay cũng phải chào thua,Thiên Kiếm Môn cũng từ chối chạm vào vũng nước đục này.Kết quả là những hộ dân lân cận đều phải dọn đi hết,hình thành một dãy nhà hoang không có chút sinh khí nào,là chốn thiên đường của lũ thú hoang trong thành.
Tuy nhiên trên đời làm gì có cái gì là miễn phí.Ăn nhờ ở đậu thì đương nhiên phải làm việc cho người ta,đây là đạo lí tối căn bản.Âm hay dương cũng đều là như vậy.
- Trang viên này trước đây thuộc về một đúc kiếm thế gia nổi tiếng trong thành.Sau một lần biến cố thì trở thành vật vô chủ.Lão phu đã mua lại nó với giá mười vạn lạng.Bây giờ nếu đại nhân muốn mua thì tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924406/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.