Tin đồn về vị y sư có cách chữa bệnh kì cục kẹo lan đi nhanh chóng.Đến mức cái người mới vừa rồi còn cung cung kính kính với Huyền Vũ nay đã lật lọng chửi thẳng vào mặt nàng:
- Nữ nhân không chịu an phận lại còn học đòi người ta bốc thuốc.Thật không biết xấu hổ!
- …
Huyền Vũ lặng người nhìn bọn họ kéo nhau sang y quán bên cạnh.Khuôn mặt xinh xắn không gợn lên một tia biểu cảm nhưng lại khiến đám nữ nhân nhao nhao lo sợ:
- Tiểu Vũ đừng kích động a.Phàm nhân không hiểu chuyện a.
- Đúng đúng.Lát nữa đi ăn vịt quay béo ngậy.Không nên kích động.
Thanh Long không lên tiếng vì nàng hiểu kèo này Huyền Vũ đã thua đứt đuôi rồi.Bất quá chỉ vài cái tát có thể phá giải tà thuật thì cũng thật quá hư cấu rồi.
- Đi.Chúng ta qua đó xem hắn giở trò gì!
Bạch Hổ từng tiếp xúc với hắn,lại thêm can đảm có thừa nên hùng hổ dẫn cả bọn sang y quán của hắn để “dằn mặt”.
- Tát chán chưa?
Hắn nhìn khuôn mặt đã sưng thành đầu heo của người bệnh,lạnh lùng hỏi.
- Dạ.Mời thần y…
Người nhà nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu nhìn kiến.Ai mà ngờ được cái tát nhìn thì đơn giản mà họ đánh đến tê cả tay vẫn không ăn thua.Cuối cùng đành phải mang tới y quán của hắn.
- Tát mà cũng chữa được bệnh?Nghe vô lí vãi chưởng!
- Suỵt!Bị hắn phát hiện thì nhục sịp.
- Có gì mà nhục?Đây là là giao lưu học hỏi a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924404/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.