Nơi đó, đương nhiên là Vân Khê thuộc phủ Tô Châu đạo Giang Nam.
Hắn không biết ám vệ hoàng gia có đang ẩn náu trong bóng tối quan sát tình hình của Trịnh Vân Hồi hay không, thế nhưng hắn nhất định phải tới đó.
Nếu không, Thuần phi khó mà ăn nói với hoàng thượng.
Từ chân núi Tiêu Nhiên phủ Hàng Châu đi tới Vân Khê phủ Tô Châu chỉ cần hai ngày đi đường. Uông Ấn định dẫn Diệp Tuy và Trịnh Vân Hồi ở lại phủ Tô Châu một thời gian, cho nên những thứ phải chuẩn bị cũng khá nhiều.
Lần này đi tới phủ Tô Châu, Tôn Trường Uẩn cũng đi theo. Lệnh bổ nhiệm của y đã tới rồi, đúng như Uông Ấn suy đoán, là chức tư mã Tô Châu.
Chức tư mã này đương nhiên không phải chức vị quan trọng gì nhưng đối với một quan viên đang đợi bổ nhiệm thì đây đã là một vị trí cực tốt, cũng là vị trí thích hợp nhất với Tôn Trường Uẩn.
Sau khi được bổ nhiệm, trước tiên Tôn Trường Uẩn đến xin gặp Uông Ấn, cung kính nói: “Tiên sinh, lệnh bổ nhiệm của học trò đã tới, về sau không thể đi theo bên cạnh tiên sinh được nữa, xin tiên sinh yên tâm, học trò nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của tiên sinh và thầy.”
Sau khi tham gia hội thơ Cô Sơn, không biết bởi vì có được sự khẳng định của Uông Ấn, hay là tự bản thân y nghĩ thông suốt mà bây giờ Tôn Trường Uẩn đã bớt đi vài phần sầu não, tăng thêm một chút tự tin.
Cái chết của Tạ Giới năm đó đã gây ra ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593077/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.