“Bán Lệnh, lúc Lâu Phượng Nghi trở lại thư viện Văn Hoa, nhất định sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, tiếp theo nên làm như thế nào?”
Lâu Phượng Nghi là người mà nàng tiến cử cho Uông Ấn, thả về thư viện Văn Hoa cũng là ý của nàng, mục đích là mượn chuyện này để ảnh hưởng tới thế cục giới văn học đạo Giang Nam.
Thế nhưng hành động cụ thể như thế nào, làm sao thực hiện mục đích này thì nàng không biết. Dù sao hiện tại Lâu Phượng Nghi cũng chỉ là một giáo tập nhỏ bé tại thư viện Văn Hoa, muốn ảnh hưởng đến giới văn học đạo Giang Nam còn cần hao tổn rất nhiều tâm tư, Uông Ấn nhấp một ngụm trà, chỉ hỏi: “A Ninh, nàng biết vì sao Lâu Phượng Nghi lại biến thành bộ dạng như hiện tại không?”
Diệp Tuy đáp lại: “Bán Lệnh, thiếp có biết sơ sơ, nhưng không phải toàn bộ.”
Uông Ấn thấy ánh mắt thông tỏ của Diệp Tuy, lập tức gật đầu đáp: “Không sai, bổn tọa muốn mượn thù oán giữa Lâu Phượng Nghi và Chu Diễn để hành động, đẩy Lâu Phượng Nghi lên vị trí sơn trưởng thư viện Văn Hoa.”
Thù sâu oán nặng giữa Chu Diễn và Lâu Phượng Nghi, nói trắng ra là một câu chuyện xưa về một kẻ vong ân phụ nghĩa.
Hai người Lâu Phượng Nghi và Chu Diễn đều xuất thân bần hàn, đều từng xin học tại thư viện Bán Đường đạo Giang Nam, vốn là quan hệ huynh đệ cực kì thân thiết.
Tuy nhiên, Lâu Phượng Nghi vốn tính hướng nội, là kiểu thiên tài xuất chúng, bất kể là về văn học hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593076/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.