Việc mà Diệp Tuy nói chính là tu sửa công trình thủy lợi đạo Giang Nam.
Vùa hè năm đó, đạo Giang Nam gặp phải mưa to nhiều ngày, tạo thành lũ lụt, dân chúng gặp phải thiên tai nên dẫn đến cảnh lầm than.
Sau đó, hoàng thượng lệnh thái tử đi tới đạo Giang Nam cứu trợ thiên tai, kết quả lại xảy ra sự việc kho lương thực trống rỗng, khiến cho người chết đói ở đạo Giang Nam nhiều như ngả rạ, khắp nơi đều là xương trắng chất thành đống, thái tử vì cứu trợ thiên tai bất lực mà bị phế.
Trong lúc nàng tỉ mỉ hồi tưởng, cũng nhớ tới bài đồng dao truyền khắp đầu đường cuối ngõ tại Kinh Triệu.
Non xanh nước biếc, nghìn dặm không đường, thái tử khó giữ...
Sau khi thái tử bị phế, đất nước chính thức tiến vào thời kỳ tranh giành ngôi vị, đám người Ngũ hoàng tử, Cửu hoàng tử, Thập hoàng tử và Thập Bát hoàng tử đều dấn thân vào cuộc tranh đấu ngai vàng này, cho đến năm Vĩnh Chiêu ba mươi bảy, cuộc tuyển chọn thái tử cuối cùng cũng có kết quả.
Bây giờ nhìn lại quá khứ, nàng bỗng phát hiện trận lũ lụt tại đạo Giang Nam lần này có ảnh hưởng vô cùng sâu sắc đối với thế cục trong triều.
Sau khi nạn lũ lụt xảy ra, triều đình đương nhiên sẽ điều tra căn nguyên, phát hiện thảm họa này không chỉ là thiên tai, mà còn là nhân họa!
Các phương tiện thủy lợi tại đạo Giang Nam đã không được tu sửa nhiều năm, kho lương thực trống rỗng, đây mới là nguyên nhân thực sự của thảm họa lần này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593048/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.