Tống Loan cúi đầu xuống, cung kính nói: “Dân phụ tham kiến Hoàng hậu nương nương, chúc Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an!”
Nàng ta có thân hình mảnh mai, đứng một mình trong cung Khôn Ninh, trông rất có cảm giác liễu yếu đào tơ.
Thấy vậy, Vi hoàng hậu không biểu lộ gì trên mặt, nhưng ánh mắt lại tối đi.
Tống Loan thế này khiến bà ta nhớ đến Hoàng quý phi Phạm thị.
Phạm thị đã nhiều tuổi mà còn giả vờ yếu đuối trước mặt hoàng thượng. Đây là điều Vi hoàng hậu chúa ghét, Tống Loan cũng học được thói quen xấu này từ lúc nào vậy?
Trong ấn tượng của bà ta, Tống Loan giống như nhành lan trong khe sâu, là người dịu dàng hiểu lòng người chứ không phải kiểu người yếu ớt không chỗ dựa.
Nghĩ đến tình tình gần đây của nhà họ Cố quả thật là không tốt cho lắm, chẳng lẽ nguyên nhân này đã làm thay đổi khí chất của Tống Loan?
“Ngẩng đầu lên, để bản cung nhìn xem!” Vi hoàng hậu nói với giọng điệu không rõ buồn vui hay tức giận.
Nghe thấy thế, Tống Loan liền ngẩng đầu lên, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Vi hoàng hậu, cung kính nói tiếp: “Dân phụ vô lễ, xin Hoàng hậu nương nương thứ tội!”
Vi hoàng hậu lắc đầu, chăm chú nhìn kĩ Tống Loan chốc lát, tâm trạng dịu đi phần nào.
Nàng ta trông như liễu rũ trong gió khi cúi đầu xuống, nhưng khuôn mặt lại lộ ra sự dịu dàng khi ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng có vẻ cứng rắn, không khác là bao so với trong trí nhớ của bà ta.
Cũng phải, Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592974/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.