“Trẫm định để khanh đứng đằng sau thái tử và Ngũ hoàng tử, giúp đỡ chúng có được thế lực, tạo thành cục diện thế chân vạc với hoàng hậu. Khanh làm được điều này chứ?” Vĩnh Chiêu Đế lạnh nhạt nói ra mệnh lệnh của mình.
Đương nhiên, lời của đế vương nói với bề tôi chính là mệnh lệnh.
Với bản lĩnh của Uông Ấn, giúp đỡ thái tử giành được niềm tin của dân chúng lần nữa không phải là việc khó, cho dù trợ giúp thái tử chống lại hoàng hậu chắc hẳn cũng dễ dàng.
Tuy nhiên, đây không phải là kết quả mà Vĩnh Chiêu Đế mong đợi, điều mà ông ta cần không phải là thái tử chống lại hoàng hậu, mà là trạng thái cân bằng của thế cuộc trong triều.
Tạo thế chân vạc mới vững chắc nhất.
“Vâng, thần tuân chỉ. Thần nhất định sẽ không phụ sự gửi gắm của hoàng thượng.” Uông Ấn cúi đầu xuống, cung kinh đáp, ít nhiều đã đoán trước được mệnh mệnh này.
Có điều, hắn không ngờ hoàng thượng sẽ vội vàng như vậy, dù sao cũng chỉ vừa mới đưa tang Trưởng công chúa điện hạ.
Mặc dù nhìn bề ngoài thì tầm ảnh hưởng của Trưởng công chúa đối với thế cuộc trong triều là có hạn, nhưng chung quy bà vẫn là người chị gái ruột thịt cuối cùng của hoàng thượng. Dù hoàng thượng không đi đưa tang được thì cũng phải mặc niệm ba ngày.
Có lẽ, theo quan điểm của đế vương, nỗi sợ hãi do hoàng hậu có thế lực quá mạnh mang tới còn quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Điều khiến Uông Ấn bất ngờ còn ở chỗ hoàng thượng nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592973/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.