Từ khi Uông Ấn được tái nhậm chức đến nay, đây là lần thứ hai hắn gặp Vĩnh Chiêu Đế.
Sau khi nghe Đường Ngọc bẩm báo, dĩ nhiên là hắn thở phào một hơi. May thay hắn đã có thể thoát khỏi sự do dự và lúng túng giữa hắn và cô gái nhỏ. Nhưng sau khi bước ra khỏi viện Tư Lai, vẻ mặt hắn lại khôi phục như thường.
Hiện tại là ngày thứ hai sau lễ đưa tang Trưởng công chúa, trong triều không có tình hình gì khẩn cấp, hoàng thượng cho triệu hắn gấp thế này… Xem ra, hoàng thượng còn vội vã hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Quả nhiên, Vĩnh Chiêu Đế nói: “Ái khanh, hôm qua khanh đã thể hiện trước mặt các quan viên trong triều, cũng đến lúc đi làm vài việc để bá quan nhận thức được sâu sắc hơn… rằng khanh đã được tái nhậm chức rồi.”
Vĩnh Chiêu Đế không đi đưa tang Trưởng công chúa, nhưng mọi chuyện trong lễ đưa tang đã được Nghi Loan Vệ và ám vệ báo cáo chi tiết.
Uông Ấn đã quỳ xuống khấu đầu ba cái với Trưởng công chúa.
Ông ta không rõ vì sao hắn lại làm như vậy, nhưng hắn làm thế quả thật đã để lại ấn tượng sâu sắc các quan viên, đúng là hắn đã làm được việc “đặc biệt tỏa sáng” như trước đó đã nói.
Lúc nghe thấy báo cáo, ông ta không khỏi nhớ lại những lời nói của Trưởng công chúa rằng có thể dùng Uông Ấn khi bà tiến cung lần trước, trong lòng luôn có cảm giác kỳ lạ.
Chẳng lẽ giữa Trưởng công chúa và Uông Ấn có quan hệ gì đó?
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592972/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.