Có người đã từng nói đạo lý “lấy công lao to lớn để chuộc lại tội lỗi lớn”. Uông Ấn cũng nghĩ như vậy sao?
Có điều đạo lý này lại không thể thực hiện ở chỗ ông ta.
Uông Ấn từng vượt nghìn dặm cứu đế vương, từng lập được công lao to lớn. Tuy nhiên, trong những năm qua, ông ta đã cực kì trọng dụng và tin tưởng Uông Ấn, cho hắn quyền lực và sự tôn vinh mà người khác khó bề có được, để hắn từ một binh sĩ mồ côi trong quân ngũ trở thành đốc chủ Đề Xưởng, còn để hắn trở thành đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ.
Công lao của hắn to lớn hơn nữa thì quyền lực của hắn trong những năm qua đã đủ để khen thưởng.
Ông ta không hổ thẹn với Uông Ấn.
Nhưng Uông Ấn thì sao? Những năm qua hắn đã báo đáp ông ta như thế nào?
Đề kỵ của Đề Xưởng chỉ biết có xưởng công mà không biết đến hoàng thượng, quan viên Kinh Triệu và ngay cả quan chủ quản của Tam Tỉnh đều phải cung kính chào hỏi Uông Ấn. Quyền lực của Uông Ấn đã quá lớn, quá lớn.
Cho dù hắn có công lao to lớn thì ông ta sẽ không tha thứ cho hắn.
Ông ta nhìn tấu chương được trình lên, cuối cùng đã có quyết định.
Uông Ấn phải chịu trách nhiệm về cái chết của Ngu Đản Chi và những binh sĩ kia, hắn nhất định phải bị xử phạt. Nhưng hắn không thể chết được. Ông ta còn phải giữ lại tính mạng của Uông Ấn để kìm hãm phe cánh của Vi hoàng hậu.
Ông ta đã suy đi nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592918/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.