Không biết có phải Vĩnh Chiêu Đế và Uông Ấn đều nghĩ đến điều này hay không mà cả hai người họ đều đột nhiên trở nên trầm lặng.
Thật lâu sau, Vĩnh Chiêu Đế lên tiếng trước: “Ái khanh, hậu sự của Ngu Đản Chi đã thu xếp ổn thỏa rồi chứ?”
Đế vương vừa mở miệng đã hỏi về chuyện của Ngu Đản Chi.
Vẻ mặt không biến sắc, Uông Ấn bình tĩnh đáp: “Bẩm hoàng thượng, đã thu xếp ổn thỏa cả rồi. Quan Hàn Tùng đã đưa linh cữu về đạo Lĩnh Nam. Hiện tại vẫn dùng quan tài băng, vẫn chưa an táng.”
Ngu Đản Chi có ơn dìu dắt, trọng dụng với Quan Hàn Tùng, coi Quan Hàn Tùng như con rể của mình. Nay phủ trấn Quốc Công đã không còn ai, vẫn là Quan Hàn Tùng đứng ra lo liệu hậu sự.
Về phần đặt linh cữu trong quan tài băng, đây là ý của triều đình. Chuyện Ngu Đản Chi bị ám sát vẫn chưa điều tra rõ chân tướng, sao có thể chôn cất ông ta được?
Uông Ấn không suy nghĩ nhiều về điều này. Lúc đó, nhìn thấy vẻ mặt hốc hác của Quan Hàn Tùng, hắn cũng không thanh minh lấy một câu.
Có điều, khi sắp rời khỏi Nhạn Tây Vệ, Quan Hàn Tùng đã khàn giọng nói với Uông Ấn: “Uông tướng quân, bổn tướng tin rằng ngài không làm những việc đó. Nhưng bổn tướng nhất định sẽ tra rõ về cái chết của lão tướng quân. Mong Uông tướng quân cũng có thể điều tra rõ ràng.”
Trong con mắt của Quan Hàn Tùng, đúng là Uông Ấn có bản lĩnh giết chết Ngu Đản Chi. Song đã nhiều năm trôi qua như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592917/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.