“Tướng quân, chính là ngài đấy.” Mục Thái Trừng hơi khom người, cung kính đáp.
Uông Ấn trầm lặng. Hắn không ngờ Mục Thái Trừng lại nói như vậy.
“Đại nhân, ba tháng qua, mạt tướng và Giám quân đại nhân chỉ thao luyện dựa theo trận đồ mà đại nhân đã cải tiến chứ không có sáng kiến gì hết. Các binh sĩ không nề hà ngày đêm cũng là vì không muốn để tướng quân phải thất vọng.”
Kể từ khi ông nhận được quyển trận đồ mà Uông Ấn giao cho, lòng ông đã không thể bình tĩnh được nữa.
Trước kia, hoàng thượng đã để Đề Xưởng và Kinh Kỳ Vệ diễn tập trước theo trận đồ mà Uông Ấn dâng lên. Làm phó tướng quân tiền nhiệm của Kinh Kỳ Vệ, đương nhiên là Mục Thái Trừng đã từng thấy trận đồ đó, còn từng muốn cùng với đại tướng quân Tưởng Truyện Tư huấn luyện binh sĩ tập theo trận đồ. Nhưng quyển trận đồ mà Uông Ấn giao cho ông rõ ràng là còn hoàn hảo hơn cả trận đồ mà ông từng được xem trước đó.
Trận đồ dùng cho quân đội là thứ mà rất nhiều người đã dùng hết trí tuệ mà vẫn không biên soạn được, cũng là tài sản cực kì quý giá. Tài sản trí tuệ như vậy gần như không một ai lại dâng hiến cho nhà đế vương, cũng không có ai lại tùy tiện lấy ra như thế.
Nếu không thì Trì Xuân Đình của triều đại trước đã không giấu trận đồ mà bản thân biên soạn đi, đến nỗi đời sau không tìm khắp nơi đều không thấy.
Uông Ấn không biết tầm quan trọng của quyển trận đồ sao? Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592854/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.