Trong sảnh Nghị Sự của Nhạn Tây Vệ, Uông Ấn nhìn các tướng lĩnh, lên tiếng: “Bổn tướng quyết định dẫn các binh sĩ tiến về vùng núi Lân Tuân* để luyện binh trong thời gian ba tháng. Các vị có ý kiến gì không?”
(*) Lân Tuân có nghĩa là lởm chởm.
Các tướng lĩnh nhất thời nhìn nhau, ai nấy đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt người kia.
Núi Lân Tuân nằm ở phía Nam đạo Nhạn Tây. Địa hình giống như tên, quái thạch lởm chởm, đỉnh núi trùng trùng điệp điệp. Tuy được gọi là núi nhưng không phải một ngọn núi mà là một vùng đất bị vây kín cực kì hiểm trở.
Nơi đây chiếm diện tích rất rộng, xung quanh có rừng rậm um tùm. Trong đó có một mặt là vách núi cheo leo, quanh năm mây mù, khiến người ta nhìn mà phát khiếp.
Bởi vậy, núi Lân Tuân còn có tên là Vùng Đất Quỷ Khóc, ý là đừng nói là người, ngay cả quỷ tới đây cũng phải khóc thét.
Đối với quan viên đạo Nhạn Tây, sở dĩ nơi này khiến người ta phải sợ hãi không phải cảnh vật bị vây kín hết sức nguy hiểm mà là ở đó tập trung rất nhiều tội đồ vô cùng hung ác của đạo Nhạn Tây.
Không sai, đối với những kẻ phạm phải tội lớn mà lại muốn cố gắng trốn thoát ở đạo Nhạn Tây, núi Lân Tuân chính là nơi tốt nhất để đi.
Bởi vì ở núi Lân Tuân, bất kể là phạm tội cưỡng gian rồi giết chết hay cướp giật đều là bình thường, cũng có thể được chấp nhận.
Đối với quan viên và dân chúng Kinh Triệu, thổ phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592855/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.