Cũng giống như Diệp Tuy, Uông Ấn không tin Đào thị lại sát hại người thân. Nhưng nếu Diệp Hướng Chinh đã có gan đến phủ Kinh Triệu để thưa kiện thì chắc hẳn đã rất tự tin.
Về phần sự tự tin của Diệp Hướng Chinh là gì, đề kỵ đã đi điều tra.
Tuy rằng Uông Ấn sẽ không dồn hết sức làm điều gì đó nhưng không thể đứng ngây ra đó chịu đánh được, những việc phòng ngừa nên làm thì vẫn phải làm.
Hắn nói với Tần Phưởng: “Có điều, người thẩm tra vụ này phải thay bằng người đáng tin, đề phòng bị người khác vu oan giá họa.”
“Xin đốc chủ yên tâm, bổn quan sẽ bố trí người giỏi giang được việc, chắc chắn sẽ tra rõ chân tướng vụ việc của nhà họ Diệp.”
Trước khi cáo từ, Tần Phưởng vẫn không kìm được, bèn nói: “Đại nhân, Diệp Hướng Chinh là cháu trai của Diệp Tam gia, sao một người thân thiết như vậy lại đi kiện thím của mình? Có phải bên trong nhà họ Diệp có nội tình gì không?”
Thắc mắc của Tần Phưởng thật ra cũng là thắc mắc của rất nhiều phu nhân của các quan viên.
Uông Ấn hờ hững đáp: “Có người chỉ sợ Kinh Triệu không loạn, không muốn bổn tọa sống quá yên ổn.”
Như trước đây hắn đã nói với cô gái nhỏ, phủ nhà họ Uông kín kẽ không để lọt gió chẳng khác gì một cái thùng sắt. Nếu có ai đó đứng sau muốn đối phó với phủ nhà họ Uông, ngoại trừ gây nên động tĩnh cực lớn ra thì còn có cách gì?
Uông Ấn như sực nhớ điều gì đó liền khẽ nhếch khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592605/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.