Diệp Tuy buồn phiền thở dài, không hề giấu giếm mà nói ra suy nghĩ trong lòng: “Đại nhân, thiếp thật sự không thể nào thích nổi bà nội của mình, cũng chẳng cảm thấy đau khổ khi bà qua đời mà còn cảm thấy bà đã mang đến phiền phức to lớn.”
Nàng không biết nghe xong những lời này, liệu Uông Ấn có cho rằng nàng là người máu lạnh, vô tình hay không. Nhưng nàng thật sự nghĩ như vậy và không muốn che giấu.
Uông Ấn không nói gì thêm, chỉ nắm lấy tay nàng, im lặng bày tỏ sự an ủi.
Tuy trước đây hắn chỉ lẻ loi một mình nhưng bên cạnh hắn có những người già như Phong bá, Khánh bá, Niên bá, còn có những thuộc hạ như Trịnh Thất, Vương Bạch, Ngô Bất Hành nên thật ra cũng không thiếu tình thân.
Đồng thời, thân là đốc chủ của Đề Xưởng, hắn đã giải quyết vô số những vụ án lớn đẫm máu, đã thấy vô số những việc xấu xa trong nội trạch, nên quả thật biết quá rõ nhân tính là gì.
Người thân thì sao? Trên thế gian này không có yêu ghét vô cớ, cũng không có bi thương vô cớ.
Nói cho cùng thì những cảm xúc ngày hôm nay của cô gái nhỏ không phải bỗng dưng mà có. Điều này chắc hẳn không tránh khỏi có liên quan đến Kế thị và bầu không khí của nhà họ Diệp thì phải?
Uông Ấn nắm tay Diệp Tuy: “Chuyện đã qua rồi, nàng không cần phải nghĩ nhiều. Bổn tọa sẽ điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Chu thị và Kế thị. Nhưng có lẽ người có thể đặt cái bẫy này chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592604/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.