Mai Quan: Là tên quan ải thời xưa, tọa lạc trên dãy Dữu Sơn, phân chia ranh giới giữa hai tỉnh Quảng Đông và Giang Tây.
Uông Ấn dẫn đề kỵ thúc ngựa phi nước đại gần như không ngừng nghỉ băng qua đạo Hà Nội, đạo Sơn Đông, đạo Giang Nam.
Sau năm ngày, cuối cùng họ cũng đã tới địa giới của đạo Lĩnh Nam.
Đạo Lĩnh Nam nằm ở cực Nam của Đại An, khí hậu nơi này khác nhiều so với Kinh Triệu, nhiệt độ rất cao, ngay cả mùa đông cũng vô cùng ấm áp, nhưng điều đó không có nghĩa là ở đây sẽ không có tuyết rơi.
Khi đoàn người Uông Ấn đến đạo Lĩnh Nam, đúng lúc trời đang đổ một trận tuyết lớn, trên con đường mòn nối giữa đạo Lĩnh Nam và đạo Giang Nam phủ kín bởi tuyết trắng.
Lớp tuyết này tất nhiên không thể so với tuyết ở Kinh Triệu, lại càng không thể so thể so được với tuyết được tích tụ trên đỉnh Xu Vân.
Tuy nhiên, lớp tuyết trắng điểm xuyết những đóa hồng mai, những cây tùng xanh ngắt khiến cho cảnh tượng trước mắt hết sức tươi đẹp, làm cho lữ khách đi đường cảm thấy được an ủi.
Thảo nào con đường mòn Mai Quan này lưu lại nhiều câu nói hay của danh nhân đến thế. Xưa nay, nó thường được ca tụng là “Từ biệt Mai Quan, hoài niệm ngàn năm”.
Đây quả thực là nơi khơi gợi những ưu tư hoài cổ, khiến người ta tức cảnh sinh tình, dâng trào ý thơ.
Lúc này, nơi gần với đạo Giang Nam nhất trên đường mòn có một trạm dịch nhỏ đến đáng thương, có lẽ không thể coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592528/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.