Trong phủ nha Thiều Châu, đạo Lĩnh Nam.
Quan sát sứ Trương Hào Đoan của đạo Lĩnh Nam, Đại tướng quân Quan Hàn Tùng của Lĩnh Nam Vệ đang thảo loạn với Uông Ấn về tình hình của đạo Lĩnh Nam.
Trương Hào Đoan đã gặp được nhóm người Uông Ấn ở rìa Thiều Châu, để tiết kiệm thời gian nên họ liền tới phủ nha Thiều Châu gần đó, bởi phủ quan sát sứ còn cách phủ nha Thiều Châu rất xa.
Trương Hào Đoan là một quan văn có thân hình mập mạp, khuôn mặt luôn tươi cười như đức Phật Di Lặc bụng phệ, gặp ai cũng sẽ mỉm cười trước tiên, không hề có kiểu cách nhà quan, hoàn toàn không giống một quan lớn tam phẩm trong triều.
“Đốc chủ đi đường vất vả rồi. Về tình loạn bách bộ ở Lĩnh Nam, bổn quan và Quan tướng quân đều biết cặn kẽ, bây giờ sẽ nói chi tiết với đốc chủ!” Trương Hào Đoan vừa nói vừa lau mồ hôi trên trán.
Trong thời tiết giá lạnh như thế này mà Trương đại nhân vẫn mồ hôi đầy đầu, không biết là bởi cưỡi ngựa phi nhanh hay là vì nguyên nhân khác.
Nói thế nào đây? Bởi vì động tác lau mồ hôi liên tục này nên trông ông chẳng khác gì một cấp dưới đang hoảng hốt, chờ cấp trên kiểm tra, hoàn toàn không có vẻ điềm tĩnh khoan thai của trọng thần trong triều.
Phải biết rằng quan sát sứ là quan địa phương cấp tam phẩm, chức vị còn cao hơn đốc chủ Đề Xưởng một bậc. Thể hiện thế này, quả thực là... khó diễn tả.
Song, Uông Ấn biết người có thể trở thành trở thành quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592529/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.