Giá cả hàng hóa ở Kinh Triệu đột nhiên tăng vọt, càng ngày càng cao, đến mức người dân không thể kham nổi.
Những người dân này vốn làm thuê ở phường Đông mới kiếm được chút bạc.
Tuy nhiên, chút bạc ấy đã biến thành muối bỏ bể trước tình tình giá cả gần đây.
Để không bị chết đói, những người dân nghèo khó bọn họ đành phải bán nốt chốn nương thân của mình để đổi lấy chút lương thực.
Cho dù như vậy vẫn có không ít người đã chết vì đói.
Cộng thêm thời tiết sắp vào mùa đông càng ngày càng lạnh, càng khiến dân nghèo bọn họ khổ không thể tả nổi, gần như không sống nổi, đã phải gặm vỏ cây nhiều ngày.
Nhưng vào mùa đông, vỏ cây và cỏ dại đều khô khốc, có một số người thậm chí đã bắt đầu ăn đất.
Cứ như vậy, số người chết càng tăng...
Trong tình cảnh tuyệt vọng này, ai đó chợt nhớ ra hoàng thượng đi viếng hoàng lăng còn chưa về. Khi hoàng thượng hồi kinh nhất định sẽ đi qua con đường này, bọn họ bèn tập trung ở đây để tố khổ.
Bọn họ không biết khi nào hoàng thượng về nên đứng đây chờ từ nhiều ngày trước.
“Nhưng hôm nay đổ tuyết lớn, người già trẻ nhỏ cũng không chống đỡ được nữa, đã... đã...” Một người khác nói thêm, giọng nghẹn ngào.
Nghe xong, Vĩnh Chiếu Đế trầm lặng, tiếng gió tuyết ào ào dường như càng khiến người ta tê tái hơn.
Thái tử ở bên cạnh Vĩnh Chiêu Đế sợ ngây cả người, hắn hoàn toàn không ngờ lại nghe thấy những điều này.
Sự thay đổi vào hai mươi ngày trước...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592485/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.