*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Can ngăn quá mức thì càng dễ lộ chân tướng thôi.
Diệp Tuy khẽ nhắm mắt, giọng điệu thoáng chút lạnh lùng: “Công chúa Hi Bình thì sao? Phủ đệ của xưởng công Đề Xưởng đâu phải là nơi muốn xông vào là có thể xông vào!” Tuy sợ hãi muốn nầy tim ra ngoài những đầu óc Diệp Tuy hết sức tỉnh táo, ngoài mặt lại càng bình tĩnh.
Đại nhân không ở trong phủ thì nàng sẽ là người tiếp quản trông coi nó.
Nói cách khác, công chúa còn cách viện Tư Lai không xa.
Xem ra công chúa nhất định sẽ3tra xét nội trạch, đòi gặp bằng được xưởng công.
Diệp Tuy im lặng chốc lát, hít sâu một hơi rồi nói: “Không sao, ta có cách!”.
Công chúa Hi Bình chưa đầy ba mươi, là do Thục phi Hà thị sinh ra.
Hà Thục phi tính tình ôn hòa, gần như chẳng kết thân với bất cứ phi tần nào trong hậu cung, cũng không gây sứt mẻ tình cảm với ai cả.
Triệu Tam Nương thấy vậy thì im bặt, lấy lại tinh thần ngay tức khắc.
Lúc này, một ông lão ngoài năm mươi tuổi đến bẩm báo: “Phu nhân, đã cầm được máu trên người Trịnh Thất.
Lão nô tìm được một ám vệ có vóc người xấp xỉ Trịnh Thất, trong2vòng nửa khắc là có thể dịch dung thành dáng vẻ của y.
Có điều, xưởng công thì không có thể thân.” Diệp Tuy nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592360/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.