*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xưởng công đang ở trong phủ, có...
có điều...” Nói tới đây, Triệu Tam Nương thẹn thùng ra mặt, giọng điệu ấp úng, ngắc ngứ bỏ lửng câu.
Công chúa Hi Bình mỉm cười như thở phào một tiếng, nhẹ giọng tiếp lời: “Nếu đốc chủ đang ở trong phủ thì tốt rồi.
Phụ hoàng ta cho triệu khẩn cấp, bổn cung đúng lúc đang rảnh rỗi nên thay phụ hoàng đến truyền khẩu dụ.” Nàng ta nói năng mềm mỏng, nét mặt dịu dàng khiến lời nói rất có sức thuyết phục, làm con người ta vô thức tin tưởng3và kính nể.
Vẻ mặt Triệu Tam Nương càng thêm khó xử, thậm chí còn hơi đỏ lên.
Nàng ấp úng: “Điện hạ...
đại nhân bây giờ không tiện gặp điện hạ, xin điện hạ đợi một lát a...” Nụ cười trên khuôn mặt công chúa Hi Bình biến mất, không tỏ ra giận dữ mà thể hiện rõ uy nghiêm của dòng dõi hoàng tộc, tức thì khiến mọi người xung quanh yên lặng hẳn.
Nàng ta tiến lên một bước, mấy thị vệ đứng sau cũng nối bước đi theo.
Đám người Triệu Tam Nương bất giác lùi lại.
Thấy vậy, công chúa Hi Bình cười dịu dàng, sau đó đi thẳng vào trong, dáng vẻ như thể phải gặp bằng được xưởng công2ngay bây giờ.
Nhưng chưa được bao lâu, vừa vào sâu hơn, công chúa Hi Bình liền dừng lại, vẻ mặt trở nên vô cùng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592361/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.