*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Uông Ấn liếc nhìn Diệp Tuy lần nữa, mắt lóe lên.
Cô gái nhỏ nói trắng ra như vậy, giọng điệu như thể đã quá quen với việc này.
Nàng có phần để ý hơi nhiều đến nhà họ Cổ.
Chà, bọn họ phải chú tâm chăm sóc hoa cỏ hơn nữa mới được.
Không lâu sau, Uông Ấn đi đến Đề Xưởng.
Lúc chập tối, Phong bá bẩm báo lại với Diệp Tuy: “Phu nhân, chủ nhân đưa tin về, nói rằng tối nay sẽ không hồi phủ, mời phu nhân sớm đi nghỉ!” Diệp Tuy gật đầu, không hỏi gì thêm.
Đại nhân quản lý3Đề Xưởng và Điện Trung Tỉnh nên đương nhiên vô cùng bận rộn, thỉnh thoảng không về phủ cũng là lẽ thường.
Có điều, những ngày này nàng đã quen bầu bạn với Uông Ấn hằng đêm, đã quen ngủ thiếp đi giữa hơi thở lãnh đạm của hắn.
Là bởi vì cảm thấy chán ghét hay vì lý do nào khác? Lát sau, hắn hờ hững đáp: “Chuyện này để sau hẵng nói.
Thuần tần và hoàng tử đã bình an, vậy là được rồi.” Rất nhiều chuyện trong cung không đi đến kết luận rõ ràng, càng nhiều chuyện càng rối rắm, rồi đi vào ngõ cụt.
Chuyện của Thuần tấn cũng vậy, bây giờ tạm thời gác lại, về sau sẽ điều tra kĩ hơn2sau.
Qua thời gian, không thứ gì có thể che giấu được mãi.
Hắn nhìn quầng thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592359/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.