Bạn đang đọc truyện Túy Điếu Kim Quy của tác giả Phàn Lạc. Một khi có được hết thảy, càng sợ hãi mất đi.
Trước tiên là quân thần, sau đó mới là thân nhân.
Vị trí đã thế, nhiều lúc chính là hoàn cảnh đẩy đưa, tình thân không thể nào che lấp được ranh giới rõ ràng đã vạch ra.
Nhắc tới quyền lực, tranh giành, phụ tử bất hòa, huynh đệ thành thù.
Nhưng những điều đó hoàn toàn cũng chẳng có gì đáng nói. Là một tiểu hoàng tử xui xẻo nhất kể từ khi Vĩnh Thặng kiến triều đến giờ, lần đầu Nhiếp Quỳnh nhận ra việc bị người khác vu hại, bức bách trốn chạy chẳng hề xúi quẩy bằng việc leo lên nhầm xe ngựa của cái tên ma men này khi đang trên đường thoát thân.
Thế là, cuộc đời vốn đang thuận buồm xuôi gió giờ đây bỗng nhiên trở nên vạn kiếp bất phục.
* vạn kiếp bất phục (万劫不复): muôn đời muôn kiếp không trở lại được
Bị lừa mất ngọc bội ngự ban, bị lừa ăn trúng quả độc, bị lừa rằng hắn đã uống rượu độc vì y. Hơn nữa, còn liên tiếp bị gạt leo lên giường cùng hắn.
Sớm biết như thế, khi bị quan binh bao vây y tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không vội vàng thoát thân. Thà ngồi xổm trong thiên lao còn hơn đụng độ với tên khốn cố chấp này.
Có điều, rõ ràng chỉ là một tên ma men cả ngày rượu không rời miệng, vì sao chỉ cần có hắn ở bên thì mọi chuyện đều có thể hóa nguy thành an?
Chẳng lẽ hắn là ám vệ mà phụ vương phái đến cho mình? Cũng không phải, không những không phải, mà còn là...
Ôi, chân tướng quả nhiên tàn khốc...
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Ta Xuyên Dị Giới Làm Gay hoặc Lạc Trần.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.