Vì mình có một chút thay đổi trong việc đăng các chương (tách thành 2 phần thay vì trọn một chương) nên những comment cũ có thể không khớp với nội dung truyện. Mọi người bỏ qua cho mình nhen.
Chương 3.1
Đêm đó Nhiếp Quỳnh thật sự không nhớ nổi mình đã trở về phòng bằng cách nào. Y tự nhận có chút tửu lượng, không ngờ lại say bất tỉnh nhân sự để cho người khác khiêng về. Nghĩ đến lại buồn bực.
Cũng may lúc Chung Ly Túy ôm y xuống thang không bị ngã. Sau này dù có thế nào cũng không thể uống nhiều rượu như vậy nữa. Ngã một tí cũng chả sao, nhưng nếu bị tên đểu cáng kia lợi dụng lúc gặp tai nạn thì cực kì không ổn rồi.
Thế là lần sau đến nghe Chung Ly Túy thổi sáo Nhiếp Quỳnh cũng không năn nỉ uống nhiều nữa. Chỉ là thi thoảng nổi hứng liền sẽ thổi thêm vài khúc. Y đem việc này quy thành cái cớ rằng ban đêm quá buồn chán không ngủ được. Dù sao cũng là hạ vũ thiên đả hài tử, nhàn trứ dã thị nhàn trứ (*).
(*) hạ vũ thiên đả hài tử, nhàn trứ dã thị nhàn trứ (下雨天打孩子,闲着也是闲着): ý nói nhàn nhã không có chính sự nên kiếm việc để làm.
Ngoại thương trên người hồi phục rất nhanh, chưởng thương ở ngực cũng chuyển biến khá tốt. Vậy nên y không thể không thừa nhận những thứ thảo dược tầm thường đó vẫn có chút công hiệu. Bằng không, chỉ dựa vào việc điều tức nội lực, có khi phải kéo dài đến tận mấy tháng mới có thể hoàn toàn bình phục.
Chuyện làm ăn của quán rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-dieu-kim-quy/1735532/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.