Vì mình có một chút thay đổi trong việc đăng các chương (tách thành 2 phần thay vì trọn một chương) nên những comment cũ có thể không khớp với nội dung truyện. Mọi người bỏ qua cho mình nhen.
Chương 4.1
Nhiếp Quỳnh đuổi tới hậu viện, phía cuối hành lang cửu khúc có tận mấy tòa lầu các, y qua lại tìm nửa ngày mới nhìn thấy một tòa lầu có rèm tím trên cửa sổ, bên trong loáng thoáng hiện lên bóng người đang nâng cốc trò chuyện vui vẻ.
Bóng dáng rất quen thuộc, là Chung Ly Túy. Bước chân đột nhiên trở nên chần chừ, nửa đường dừng lại.
Trái tim co rút, từng chút từng chút đau đớn như kim châm.
Y bận tâm cái gì chứ? Những người nói thích y chẳng qua chỉ là góp vui lấy lệ, trước kia y cũng thường xuyên nói như vậy.
Đã không thèm để ý thì không bằng mau đi cứu mỹ nhân đang trong nước sôi lửa bỏng, vạch trần hoa ngôn xảo ngữ (*) của tên khốn đó, để mỹ nhân thấy rõ bộ mặt thật của hắn. Nhiếp Quỳnh chỉnh đốn tâm trạng xong xuôi, trên mặt bày ra bộ dáng mỉm cười xinh đẹp, cất bước lên lầu.
(*) hoa ngôn xảo ngữ (花言巧语): lời nói đường mật giả dối, không đáng tin.
Tiểu đồng đứng ở cửa tiến lên ngăn y lại: "Phó cô nương đang tiếp khách, người không phận sự xin miễn vào."
Tiếng cười sảng khoái quen thuộc truyền ra từ bên trong khiến Nhiếp Quỳnh vừa mới vất vả bình ổn được tâm tình lại bắt đầu bùng lên cơn giận.
Từ lúc nào mà y trở thành người không phận sự? Đấy là ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-dieu-kim-quy/1735534/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.