Chương này cảm thấy làm vớ va vớ vẩn thế nào ý, ài
14.
Hạ tiên sinh thế nào cũng phải kết hôn, chúng tôi đã sớm biết, chỉ là trong lòng vẫn còn bảo lưu một tia may mắn.
Chờ anh chân chính bước vào cung điện hôn nhân, tất cả nguyện vọng và sự lừa mình dối người ấy đều vỡ nát.
Người mà tôi yêu nhất đã kết hôn rồi, anh thuộc về mọi người, có điều lại không thuộc về tôi.
Tôi có thể rời đi từ sớm, thời gian hơn ba tháng này đủ để tôi rời đi, thế nhưng tôi không làm vậy.
Biết rõ chính mình không chịu nổi, có điều chưa gặp Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định, phải tự tay đem chính mình đi lăng trì, cảm nhận được đau đớn đến máu chảy đầm đìa mới thôi.
Tất cả tâm nguyện đều giống như chén ượu, rót vào trong lòng, ấm lạnh tự biết.
Gian nhà buổi tối vẫn trống không, tôi nằm trên giường mặc cho nước mắt chảy xuống.
Hạ tiên sinh, nước mắt đời này của em đều chảy vì anh, anh phải thiếu em bao nhiêu nợ tình đây.
Đáng tiếc hôm nay đều kết thúc, tất cả yêu thích đều đã qua, tôi như ngọn nến, không nơi chốn.
Không hối hận, chỉ là tiếc nuối.
15.
Uống rượu rồi mới biết rượu nồng,
Có yêu rồi mới biết tình nặng,
Ngươi không thể làm thơ của ta,
Cũng như ta không thể làm giấc mộng của ngươi.
——Hồ Thích.
Hạ tiên sinh gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi quên anh đi. Người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-bat-dac/3274837/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.