94.
Mùa hè, nghĩ đến băng lạnh.
Mùa đông, nghĩ đến ấm áp.
Hạ tiên sinh sinh vào một cuổi chiều mùa đông ấm áp hai mươi bốn năm trước.
Chúng tôi rất ít ăn sinh nhật, hai người đàn ông cẩu thả không có gì lãng mạn để nói. Còn hơn oanh oanh liệt liệt, chúng tôi càng thích bình thản như nước.
Tôi muốn tặng cho anh một món quà.
Hạ tiên sinh, anh đã từng xem “Mộ ngô đồng” chưa?
Cái gì?
Tiểu thuyết em viết.
Lấy đây, anh xem nào.
Gửi trên mạng cơ.
Em viết tiểu thuyết sao lại không mang cho anh xem đầu tiên?
Tự anh tìm đi.
Tháng mười hai, tôi kéo Hạ tiên sinh tới đỉnh núi duy nhất của thành phố này.
Người rất ít, chúng tôi không đi đường núi, mà hướng về những nơi hẻo lánh ở chân núi để đi.
Anh vẫn rất kiên trì theo sát tôi, không hỏi hay nói lời nào.
Cuối cùng đến lúc không còn người nào, chúng tôi đã bị một mảnh cây cối vây quanh. Tôi đột nhiên dừng bước, ôm lấy anh hôn môi một cái.
Sinh nhật vui vẻ, ông già của em.
Em nha, thiếu đánh à.
Mở ba lô ra, hai cây ngô đồng giống rất nặng. Vốn chỉ thầm nghĩ mua một cây thôi, nhưng lại cảm thấy tỉ lệ sống của nó quá thấp, dứt khoát mua luôn hai cây.
Xem xong “Mộ ngô đồng” rồi chứ.
Ừ.
Em không xác định chúng nó có thể sống được hay không, nhưng vẫn muốn nhìn.
Anh kéo tôi.
Em nghĩ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-bat-dac/3274835/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.