85.
Yêu đến phần cuối, nước đổ khó hốt.
Nghe nói khi Lý Tông Thịnh viết ca khúc này là lúc đang bị quấy rối, trong cơn tức giận mà viết lung tung. Chính hắn cũng không biết mình viết cái gì, lại không nghĩ rằng ca khúc này đỏ cả nửa Trung Quốc.
Ngày đó lúc tôi về đến nhà đã là hừng đông, Hạ tiên sinh nghiêm mặt lạnh nhạt ngồi trên sopha đợi tôi.
Có một số việc dù đã biết kết cục, có vài vấn đề dù đã biết đáp án, nhưng bản thân lại không nhịn được mà không ngừng đi hỏi. Hỏi ra được đáp án mỹ mãn rồi thì thế nào đây. Cho nên, chúng tôi dứt khoát tránh đi vấn đề như vậy. Không được tự nhiên mà sinh hoạt.
Em đi đâu vậy? Uống rượu hả?
Cùng Kiệt hàn huyên cả ngày, uống một chút rượu.
Lần sau có thể báo cho anh biết trước một chút hay không?
Đã biết.
Trên người em thế nào lại có mùi thuốc? Anh nhớ rõ Kiệt không hút thuốc lá.
Là em hút.
Em hút? Con mẹ nó em giỏi thiệt ha, còn học được hút thuốc!
Nửa năm trước đã biết rồi.
Em…
Được rồi, anh nhanh đi ngủ bù đi.
Bỏ đi!
Làm gì?
Bỏ thuốc cho anh!
Em không có nghiện thuốc lá, ở với anh mấy tháng nay em chưa từng hút, yên tâm đi.
Sau này không cho hút thuốc nữa.
Đã biết, sau này em cũng không muốn bị ung thư phổi.
Nhanh đi tắm, thối muốn chết!
Hắc hắc, thối chính là anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-bat-dac/3274834/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.