70.
Khó có được một ngày Hạ tiên sinh rảnh rỗi, chúng tôi ra ngoài hẹn hò.
Cùng anh chia ly nửa năm, cảm thấy anh thay đổi rất nhiều. Thái độ lười nhác và thờ ơ trước đây biến mất, bây giờ thường bộc lộ khí thế sắc bén và nghiêm cẩn.
Tôi nói như vậy cho anh nghe, anh cũng có chút bất đắc dĩ mà buông tay: Không có biện pháp a, sinh hoạt bức bách.
Chúng tôi mặc áo T-shirt, áo khoác và quần jean, bước chầm chậm quanh hồ. Không khí buổi sáng mang một chút ẩm ướt, hoa đào và bạch ngọc lan nở rất vui vẻ. Nhất là đào hồng, từng đám từng đám, chen lẫn lá xanh. Khác với vẻ đẹp nhẹ nhàng của cây anh đào, là màu hồng nhạt đầy sức sống.
Người không nhiều lắm.
Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng câu vào tay tôi. Khóe miệng mang theo nụ cười khẽ. Bỏ đi tây trang màu đen, trông anh trẻ hơn vài tuổi.
Đứng, anh chụp ảnh cho em.
Anh dắt tôi đứng dưới một gốc cây hoa đào.
Dưới ống kính, tôi rất xấu hổ và khô cứng đứng ở đó, tay chân không biết để chỗ nào.
Cười một cái.
Cười đẹp chút.
Không được không được, em đừng cười nữa.
Tay đừng để ở phía sau.
Ai nha, thả lỏng chút.
Hạ tiên sinh tựa hồ buông tha, để mặc tôi chụp như đang chụp ảnh tốt nghiệp đứng ở đó, tanh tách một tiếng.
Lập tức tôi kéo một ông đang chạy bộ lại, nhờ ông chụp cho chúng tôi một tấm ảnh.
Dưới tàng cây hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-bat-dac/3274832/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.