Hôm nay vào lúc thắp đèn, Vệ Linh Phong lại có khách đến.
Trông thấy Tư Đồ Triều Huy vận cẩm y màu đen dựa vào cửa, Vệ Linh Phong ngẩn ngơ cả ngày như bừng tỉnh sau khi bị dội nước lạnh xuống đầu.
“Ta có thể vào không?”, Tư Đồ Triều Huy hỏi rất lễ phép.
Vệ Linh Phong sững sờ, do dự một lúc mới để y vào phòng.
Tư Đồ Triều Huy tiếp lấy ly trà hắn đưa, ngắm những mảnh li ti màu vàng lắng đọng dưới đáy, nhấp một ngụm rồi đặt ly xuống bàn, nhắm mắt cảm nhận dư vị một hồi mới mở mắt ra, nở nụ cười ấm áp với người đối diện.
Nụ cười thoáng nhìn có vẻ thân thiện này lại khiến Vệ Linh Phong không thoải mái.
“Hương quế hoa thanh mát ngọt ngào, không giống hương vị mà ngươi sẽ thích.”, Tư Đồ Triều Huy dường như không hề phát hiện hắn không thoải mái, tự ý nhấc ly sứ nhỏ lên, ngắm nghía tỉ mỉ.
“Chẳng có gì giống hay không giống, vẫn cứ thế mà thích thôi.”
“Vậy giai nhân giúp ngươi nhặt quế ủ hương, phải chăng có thể phân rõ một chút ý thích trong đó?”
“Chuyện đó không giống.”
Vệ Linh Phong mở chao đèn khơi bấc đèn lên, làm trong phòng trở nên sáng sủa hơn.
“Có gì không giống?”, Tư Đồ Triều Huy:”Nếu không dọn dẹp một ít chỗ trong lòng, vứt đi những thứ cũ, tiếp nhận những thứ mới, cho dù làm người tái thế thì còn có ý nghĩa gì nữa?”
Động tác của Vệ Linh Phong ngừng lại một chút, sau đó mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-da-ngo-ca-he-liet-bo-2-truong-tich-lieu/2986469/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.