Hoa cỏ tươi tốt, thủy tạ lầu gác, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng lại có chút bất đồng…Yên tĩnh quá! Vì cớ gì đã đi một quãng xa vẫn không thấy ai, thậm chí cũng không nghe thấy tiếng người?
Dù trước giờ Băng Sương thành không phải là nơi huyên náo, nhưng hiện tại hình như yên tĩnh quá mức… Vệ Linh Phong từ từ dừng bước, đứng tại hành lang gấp khúc mơ hồ nhìn quanh tứ phía.
“Vì không muốn làm kinh động đến thành chủ nên mới yêu cầu hạ nhân giữ im lặng.”
Bạch Y Minh ở phía sau cơ hồ đoán được sự nghi ngờ của hắn:”Lâu ngày mọi người cũng quen rồi.”
“Giữ im lặng? Tại sao?”
Bạch Y Minh cúi đầu, tỏ rõ không nguyện ý hồi đáp câu hỏi này.
Vệ Linh Phong ngoảnh đầu lại liền bắt gặp một đôi mắt đen láy trong sáng.
Trong chớp mắt Vệ Linh Phong tưởng là Bách Lý Hàn Băng, khi định thần lại mới nhận ra không phải.
Chỉ có một đứa trẻ đứng ở ngã rẽ.
“Đứa trẻ kia là…”, dù hơi gầy một chút, nhưng tướng mạo lại giống nhau cực kỳ.
“Như Sương!”
Hắn ngẩn ngơ một lúc, Bạch Y Minh đã tiến đến nói với đứa trẻ đó:”Sao ngươi lại chạy đến đây? Mọi người nhất định đang tìm ngươi, mau trở về đi!”
Y vừa nói vừa kéo đứa trẻ đi.
“Đợi chút!”, Vệ Linh Phong ngăn bọn họ lại:”Đây có phải là… của Tử Doanh…”
Bạch Y Minh do dự một chút.
“Sao vậy?”
Kỳ thực vì dung mạo quá giống đã nói lên đáp án, hắn hỏi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-da-ngo-ca-he-liet-bo-2-truong-tich-lieu/2986472/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.