Ánh lửa chiếu sángtrong phòng củi, nhìn qua có thể thấy rõ đó là một ông lão râu tóc đãbạc, Ngâm Hoan nhìn quần áo trên người ông ta là trang phục của nướckhác, nhớ lại buổi chiều binh lính truy bắt hai người, trong đó có mộtgià, một trẻ.
“Phu nhân.” Kiếm của A Nam đang đặt trên cổ của ông lão, quay lại hỏi ý của Ngâm Hoan, nếu đây thật là người từ trong quândoanh trốn ra, vậy thì phải báo cho cấp trên ngay lập tức, để bọn họmang người đi, Ngâm Hoan gật đầu, nói: “Trói lại trước đi.”
Vừadứt lời, bất ngờ hộ vệ sau lưng nàng bị đánh mạnh một cú, té xuống đất,một thanh đoản đao lạnh lẽo sắt bén đặt trên cổ của Ngâm Hoan.
“Thả ông ấy ra!” Một giọng nói cố làm ra vẻ thâm trầm vang lên bên tai NgâmHoan, cánh tay giơ lên cho thấy chiều cao của thân thể hắn ta, Ngâm Hoan bị hắn ta kéo qua một bên, nhìn bọn họ uy hiếp: “Thả ông ấy ra, nếukhông ta sẽ giết nàng!”
Kiếm của A Nam cũng không có rời khỏi cổcủa ông lão, Nhĩ Đông nhìn thanh đao sáng loáng đang gác trên cổ tiểuthư, bắt đầu lo lắng, nhưng người thiếu niên kia đã nhanh chóng đem Ngâm Hoan chắn trước mặt mình, giống như chỉ cần nàng động đậy một chút, thì lưỡi đao sẽ cắt ngay cổ họng của nàng.
Ngâm Hoan cảm thấy cảnhtượng này thật quen thuộc, chỉ là thay đổi hai người bên cạnh mà thôi,thậm chí nàng có thể cảm giác được thân thể người thiếu niên sau lưngđang khẽ run. Trong số những phạm nhân Bắc Đồ bỏ trốn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057861/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.